THỤY NHAM BẤT XUẤT


THÙY

📢 Ngài Đan Hà dạy chúng:

Ngài Đan Hà dạy chúng: Huyền vi cùng tận, diệu mật khó sáng tỏ. Đạo lý thâm sâu vi diệu, uy phong đáng tôn sùng. Chưa lên ngôi báu đã bảo dưỡng bản nguyên thánh, biết được điều này là người nào?

BẢN TẮC

Ngài Đầu Tử cử, Tăng hỏi Thụy Nham: – Thế nào đàn sanh vương tử?

Nham đáp: – Cung sâu không đưa ra được.

Ngài Đầu Tử nói: Động Sơn thiết lập vương vị, người thời đó dụ cho báu quý vô cùng xưa nay đều tôn quý. Tâm Phật của chúng sanh cũng lại như thế, tuy là người đầy đủ tất cả viên thành. Tại sao từ vô thủy đến nay mê chấp vọng trái giác hợp với trần. Cho nên so sánh thêm bậc thứ tự mê ngộ tu chứng, nên có Ngũ vị: Một là đàn sanh, hai là triều sanh, ba là mạt sanh, bốn là hóa sanh, năm là nội sanh. Nên Thiền sư Khánh Chu Thạch Sương mỗi loại đều làm bài tụng.

Đàn sanh tụng:

Nhà quyền quí thì chẳng tốn công, Đức hợp cần khôn nuôi lớn dân. Cả đời chẳng phân chia chủng tộc, Thâm cung lúc viện chẳng khác tông. Trên dưới thừa hòa âm đường thuận, Anh em ruột thịt lượng khi đông. Muốn biết đàn sanh vương tử phụ, Hạc bay trời Hán vượt lòng son.

Triều sanh:

Khó học biết thời thế chẳng nhiều. Xuất hiện cõi phàm đã vượt bậc. Ngũ tú thành thọ, đá ba đường. Hạ bút nhảy mắt mấy bốn biến hiện. Một lòng trung hiếu phò minh quân. Hiền tài không học mà biết thông. Bảng vàng đâu nhọc hiển công trạng.

Mạt sanh:

Từ lâu dựng công chốn núi sâu. Giường cỏ nhà tranh chỉ một mình. Mười năm thấy nghe tâm an lạc. Trải đồng hạ không màn áo lụa. Mỉm cười trăm lặng nhớ ba thu. Bán hàn danh tiếng mưu trí hơn người. Sự nghiệp thành khoa cao đáp chí lớn. Sánh với thần tướng chẳng nắm quyền.

Hóa sanh:

Bên phán lịnh vua được truyền tri, Vạn dặm núi sông nắm quyền uy. Bóng đỏ mặt trời vương hạ giới, Gió lạnh nước biếc lúc nóng trời. Cao thấp đâu bỏ trong tôn ty, Ngồi khắp phù đồ khắp nơi biếc. Án mẫu đưa ra quan ải binh, Mặt trời lên hạ chịu hề tiềm có.

Nội sanh:

Cửu trùng sâu còn truyền điều gì. Phơi bày điều xấu lạ hiện diệu truyền. Chỉ thọ một người quý trong đất, Cách các nơi khác tự phân quyền. Màn lụa tía ngăn cách quân vương, Của đồng mãn buông ngăn cấm hết. Vị ông quen mến cung Phương Ngung, Nên dụ tiên vàng để hết khóc.

Vị Tăng này hỏi theo đầu để của ngũ vị, nay ghi đầy đủ. Ý đáp của Thụy Nham không lời có thể hiểu, Bình Phó thì sơ lược đại khái, còn ngài Đầu Tử thì hiểu sâu chính xác về huyền vi thì thỉnh tham cứu ý bài tụng.

TỤNG CỔ

Quý lạ tự nhiên hợp với thời. Lục cung thượng uyển ít người hầu. Nửa đêm sao tụ bầu trời cao. Đèn sáng đông cung rèm buông vàng.

BÌNH XƯỚNG

Ngài Đầu Tử nói: Luận theo thế đế, địa vị lên đến ngôi vua, báu đồ đến ban ngàn, hưởng dụng vạn chiếc bình xa, ban đồ biếu khắp chốn triều dân, giàu có bốn biển, cao quý là thiên tử. Địa vị này đâu chẳng phải đặc biệt xem trọng thiên nhiên giúp đỡ mà thôi ư? Hướng nữa ta có hạt giống nhiệm mầu gọi là Phật báu, đất tâm mọi người đều ẩn chứa. Tuy chim trăm ức các nghiệp, nếu được thấm nhuần mưa pháp, tất cả đều vương lộng đẹp mà thôi.

Cũng vẫn nhiều đời trâm anh xưa nay tôn quý, bản chất thiên sanh có lúc xuất hiện ở đời. Đã đủ lục cung cần phải tu muôn đức. Lục cung có A Phòng, Tử Vi, thiên nhất, huyền võ, trường lạc, Kiến Chương. Tùy ý du ngoạn vườn xuân ai đàm bên cạnh.

Thời nay vì phương tiện nên phân chủ khách, nửa đêm sao tụ canh ba trăng tàn. Dãy Ngân Hà vắt ngang trời hẳn cao vời vợi. Đông cung trổi sáng của bắc hướng tàn. Buông rèm chầu chẳng thấy mặt vua Nghiêu. Ngắm điện ngọc khố trông vua Thuấn, ngay lúc này làm sao phụng thờ trọng ấn. Trở về quê nhà thì không còn cội gốc, đã niềm hoa rồi thì không được gọi tên.

CỬ - BẢN TẮC:

📢 Ngài Đầu Tử cử:

BÌNH XƯỚNG

📢 Ngài Đầu Tử nói:

TỤNG CỔ

BÌNH XƯỚNG

📢 Ngài Lâm Tuyền nói:


NGUỒN

✨ …


GHI CHÚ


Công án liên quan